Nói xong chị quay lưng đi, nước m ắ t t uôn r ơi. Đến bây giờ chị mới cho phép bản thân mình kh óc. Chị không muốn yếu đ uối trước mặt người đàn ông chẳng ra gì.
Chị m ệt m ỏi n ằm d ài tr ên gi ường, ánh mắt v ô h ồ n nh ìn đ ăm đ ăm vào trần nhà. Đến bây giờ chị vẫn chưa chấp nhận được chuyện anh có người phụ nữ khác. C ả cuộc đời này chị đã g ửi g m hết cho anh rồi, giờ mọi chuyện lại như thế này có phải là qu á đ au l òng hay không?
Bỗng điện thoại r eo l ên, bạn chị gọi. Chị ngh ẹ n ng à o nói.
– Tao phải đ á nh gh en. Nhất định phải d ạy cho đôi gian ph u d âm ph ụ đó một bài học.
– Mày bình tĩnh, đ á nh gh e n không phải là phụ nữ kh ô n ng o a n. Việc đó ch ỉ hạ th ấ p gi á tr ị của bản thân mà thôi.
– Chứ mày nói đi, giờ tao phải làm sao? Không lẽ lại đứng nhìn anh ấy và ả kia hạnh phúc hay sao?
Ch ị v ộ i c úp m áy rồi ôm m ặt kh óc n ức n ở. Thì ra cảm giác bị người thân cận phản bội lại đau đớn đến mức muốn tự sá t như vậy. Nhưng chị nghĩ ch ế t đi không phải là tạo cơ hội cho hai người kia thoải mái sống bên nhau hay sao? Vì vậy, chị quyết định lên kế hoạch trả thù, có mất chồng chị cũng c am t â m.
Hôm sau, chị gửi thiệp, ho a kèm theo những lời chúc và tất nhiên là để tên của anh. Ngày nào cũng nhận được quà, người phụ nữ nào mà không hạnh phúc? Xem như chị bỏ ti ề n ra để nuôi hạnh phúc của cô ta một thời gian rồi sẽ từ từ cho ả phải x ấ u hổ .
Suốt 1 tuần qua, chị tố n kh á nhiều ti ề n vào chuyện quà cáp cho cô ta. Cuối cùng cũng đến lúc chị lật ngửa ván bài này. Chị sẽ cho ả ta và g ã chồng của chị phải nếm m ùi h ổ th ẹ n.
Không còn gửi hoa và thiệp nữa, chị gửi luôn một chiếc v áy cưới đến cho cô ta kèm theo lời nhắn: “Anh sẽ cho em một điều bất ngờ, 2 giờ ở nhà hàng nha”. Ả ta mừng rỡ vì nghĩ là anh đã l y h ôn và sẽ làm đám cưới với cô ta. Đồng thời, chị cũng hẹn anh ở nhà hàng đó. Gần đến ngày hẹn, chị cố tình làm hư điện thoại của anh để anh và ả ta không liên lạc được với nhau.
Đúng như những gì chị dự đoán, ả ta mặc chiếc đầm cưới đến nơi hẹn với gương mặ t v ô cùng tươi t ắn và hạnh phúc. Anh bấ t ng ờ khi thấy sự có mặt của cô nhân tình bé bỏng ở đây.
– Sao em lại ở đây?
– Không phải anh hẹn em đến đây sao? Anh còn gửi cho em chiếc đấ m c ưới này nữa mà.
– Em nói gì vậy?
Chị từ bên trong đi ra không quên dành cho ả ta những lời khen.
– Em mặc chiếc đầm cũng hợp ghê đó. Nhìn hai người rất x ứng đ ôi. Xem như hôm nay, tôi làm bà mai cho hai người.
Bỗng mặt anh biến sắc, ả nhân tì nh cũng hốt ho ả ng ch ạ y l ại né p sau lưng anh. Chị cười nh ạt rồi nói.
– Chúc hai người hạnh phúc. H y v ọng em sẽ không bao giờ bị người đàn ông này phản bộ i giống chị.
Cả hai cúi g ầ m mặt. Chị lại tiếp tục nói.
– Tài sản sẽ chia đôi, căn nhà do tôi đứng tên nên sẽ là của tôi. Con cũng sẽ theo tôi. Anh không cần phải b ậ n t â m gì đâu. Đ ồ đạ c của anh, tôi cũng th u d ọn hết rồi chỉ cần đến lấy thôi.
Nói xong chị quay lưng đi, nước mắt tu ôn r ơi. Đến bây giờ chị mới cho phép bản thân mình kh óc. Chị không muốn y ếu đ uối trước mặt người đàn ông chẳng ra gì. Cuộc đời này xem như chị đen đủi mới vướng vào người như anh.
Đàn bà à! Thanh xuân đã ng ắ n ngủi, đ ừng làm cho cuộc sống của mình m ãi vướng vào những kh ổ đ au. Buông tay không phải hèn nhát mà buông tay để tìm hạnh phúc cho mình.