Đêm t â n h ô n đ ến nhanh chóng tôi thay đồ rồi định b ụng lên gi ường sẽ ngủ vì anh đâu có làm được gì, lúc nhìn thấy nhau tôi đ ờ người vì hình như khuôn mặt đó tôi đã từng gặp nhưng chẳng thể nhớ ra…cũng h ỏi h an vài câu nhưng rồi i m lặ ng tôi m ệt nên nằm ngủ ngay.
Tôi lấy Thắng do gia đình ngh èo kh ó, l ỡ v a y n ợ người ta – gọi đó là món nợ â n t i nh vì từ khi cha bị ốm, kinh tế sa sút gia đình anh đã đ ỡ đần cho cha mẹ tôi rất nhiều, đỉnh điểm là trong lần anh trai bị tai nạn chẳng biết ki ếm ti ền đ âu chữa ch ạy nhìn cha mẹ đ a u buồn anh trai nằm chờ ch ế t tôi đ au đ ớn vô cùng, đúng lúc đó bố anh qua nhà nói cho mượn t i ề n để chữa trị.
Thật lòng với hành động của cha mẹ anh đã làm tôi c ả m đ ộng, nhưng sau đó 1 thời gian hai bác có ý muốn cưới tôi cho con trai nhà đó, chẳng may mắn đó là anh ấy lại đang bị liệt do vụ tai nạn cách đây hai năm. Tôi đ ờ người cha mẹ th ương x ót c hẳng lẽ tuổi thanh xuân đời con gái và cả cuộc đ ời sau này của tôi lại phải g ắn k ết với 1 người b ị li ệt như vậy.
Đ a u đớ n kh ôn nguôi cha mẹ cũng chẳng n ỡ l òng nào nhưng không c òn cách nào khác, ti ề n tr ả người ta không có hơn nữa l n ợ â n tì nh lớn như vậy tôi đ à nh nhắm mắt đưa chân. Đám cưới của tôi diễn ra trong ch ớp nhoáng gia đình họ hết sức vui mừng hôn lễ long trọng nhưng bên nhà tôi thì ả m đạ m vô cùng, vì từ khi ăn hỏi nạp tài chú rể đều vắng mặt vì nằ m li ệt 1 chỗ, tôi cưới trong nước mắt.
Đêm t â n hô n đến nhanh chóng tôi thay đồ rồi định b ụng lên giường sẽ ngủ vì anh đ âu có làm được gì, lúc nhìn thấy nhau tôi đờ người vì hình như khuôn mặt đó tôi đã từng gặp nhưng ch ẳng th ể nhớ ra…cũng hỏi han vài câu nhưng rồi im lặng tôi mệt nên nằm ngủ ngay.
Đang nửa đê m th ấy có tiếng đ ộng, tôi gi ật m ình t ức gi ấ c giật mình thấy anh chồng vốn bị liệt đang nhấc mình để xuống giường, điếng người và h oảng h ốt nên tôi ng ồi bật dậy có lẽ anh nghe thấy tôi tỉnh giấc nên nhìn lên.
Lúc sau anh giải thích hiện anh đang trong quá trình hồi phục, nhưng chưa tới đâu cả vì vậy dấu không cho ai biết, còn tôi là anh đã gặp từ khi còn học cấp 3 tôi kém anh mấy lớp – nhìn thấy tôi chăm 1 em bé khi đó nó bị ng ã tôi đ ỡ dậy rồi dì u vào phòng y tế, chính từ lần đó anh đã thích tôi, nên muốn bố mẹ cưới tôi về làm vợ.
Tôi nghe mà ng ỡ truyện ng ôn t ình, hóa ra số phận tôi còn may mắn khi lấy được người chồng yêu thương mình anh cũng đang d ần h ồ i ph ụ c th ế nên cuộc sống này có lẽ ý ngh ĩa hơn tôi nghĩ và th ật m ong ch ờ 1 cuộc sống a n nh iên hạnh phúc.