Nếu như mẹ tôi không ng ã b ệnh, chắc chắn em rể sẽ giữ bí m ật này mãi và em gái tôi là người kh ổ.
Em rể tôi tên Vũ, là người ăn to nói lớn, thích gây sự chú ý đối với mọi người. Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên đến nhà vợ tương lai chơi mà Vũ đã khoe rằng mình sắp mua xe ô tô, rằng mình có một mảnh đất rộng hơn 500m2, chỉ chờ có vợ là xây nhà chứ không để vợ phải sống chung với cả nhà chồng. Rằng ti ề n lương mỗi tháng của cậu ấy đủ để vợ con chi tiêu thoải mái, đi du lịch một năm vài lần… Tôi không thích kiểu người to miệng như vậy nhưng vì em gái đang yêu s a y đ ắm nên tôi không khuyên được.
Sau đó vài tháng thì em gái tôi tổ chức đám cưới. Trước đó, em hỏi mượn tôi 5 chỉ vàng với lý do chồng mình chưa chuẩn bị kịp. Tôi thắc mắc thì em giải thích, bảo ti ền Vũ gửi ngân hàng chưa đến kỳ h ạn r út, nếu rút thì lãi rất thấp nên giờ vợ chồng em mượn t i ề n làm đám cưới trước, khi nào có ti ề n mừng thì gửi trả lại. Không chỉ mượn tôi, em gái còn mượn anh trai 50 triệu, mượn bố mẹ tôi 30 triệu. Từ lúc đó, tôi đã thấy lấn cấn và k hó ch ịu với em rể rồi nhưng không ti ện nói thẳng t oẹt ra.
Lấy nhau 2 năm, mỗi lần về nhà vợ chơi, em rể lại khoe khoang mình làm ở công ty này nhưng có công ty khác muốn mời về với mức lương cao hơn. Hay mình mới mua tặng vợ cái túi xách 10 triệu, còn dự định sẽ đi du lịch Châu Âu… Tôi hỏi em gái, em cười cười, nói mỗi tháng chồng đưa mình 15 triệu để chi tiêu, còn lại thì gửi ngân hàng với lý do đầu tư làm ăn. Đến giờ, em gái tôi vẫn không biết mức lương cụ thể của chồng là bao nhiêu?
Ảnh minh họa
Tháng trước, mẹ tôi thường đau đầu, n ôn ó i, kh ó th ở và da dẻ tái xanh nên vợ chồng tôi đưa bà đi thăm khám. Kết quả mẹ tôi có một khối u ở n ão, cần phải m ổ gấp. Cả nhà tập trung lại, cùng góp t i ề n và lên phương án chăm sóc mẹ trong bệnh viện và khi về nhà. Anh cả là người nhận nhà đất nên chịu trách nhiệm chính trong việc chăm sóc mẹ, anh ấy bảo các em cứ tùy tâm góp t i ề n, phần còn thiếu thì vợ chồng anh sẽ lo.
Vợ chồng tôi góp 100 triệu, tôi sẽ chăm sóc mẹ 7 ngày ở viện. Đến lượt em gái, sau một hồi đ ắn đ o, em gái chỉ góp 2 triệu đồng và nói đó là toàn bộ ti ền ăn còn lại trong tháng này. Cả nhà s ử ng s ố t vì mức lương em rể rất cao, sao T iền t iết ki ệm cũng không có? Biết không giấu được nữa nên em rể mới kể hết bí mật mà cậu ta gi ấu gi ếm bấy lâu. Cuối năm ngoái, cậu ta dồn h ết t iền bạ c chơi chứng khoán nhưng thiếu kinh nghiệm nên bị th ua lỗ trầ m tr ọng. Không chỉ toàn bộ t iền ti ết k iệm m ấ t trắng mà còn nợ thêm 500 triệu nữa. Vàng cưới đã bán hết, công việc của cậu ta cũng không còn ngon lành, mức lương chưa tới 20 triệu nhưng phải gồng gánh việc nuôi cha mẹ nên không còn ti ề n tiết kiệm nữa.
Biết chuyện mà cả nhà b ật ngửa vì quá s ố c. Nếu như mẹ tôi không ngã bệnh, có lẽ em rể sẽ tiếp tục giấu giếm chuyện nợ nần, đến lúc không gồng nổi nữa thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Giờ sức khỏe của mẹ tôi đã t ạm ổ n sau lần ph ẫu th uật. Nhưng bà cứ canh cánh lo cho cuộc sống của con gái út và có ý muốn anh em tôi chung tay giúp đỡ em gái. Mà tôi gh ét em rể quá. Có nên bỏ t I ề n ra trả bớt n ợ cho em rể để em gái được sống tốt hơn không?