Giữa trưa về quê, thấy mẹ ngồi x ó bếp còn mâm cơm chị dâu ú ụ, tôi x ông vào hất đổ

Tin Tức

Nhiều lần về quê thăm mẹ đẻ, thấy cả nhà ngồi ăn cơm quây quần chỉ có bà vẫn chạy đi chạy lại không bao giờ ngồi ăn chung tôi đã thấy thắc mắc, song chẳng bao giờ nghĩ sự thật lại t ệ h ại đến mức này.

Khi tôi lên 7 tuổi thì bố mất vì bệnh ung thư gan. Từ đó nhà chỉ mình mẹ nuôi tôi và anh trai khôn lớn. Mẹ quanh năm làm ruộng nên để có tiền nuôi anh em tôi ăn học, bà thường phải tranh thủ lúc hết mùa màng đi làm thuê làm mướn cho người ta. Có lúc thì bà ra chợ b uôn bán rau cỏ kiếm sống.

Chẳng thế mà khi chúng tôi học đại học rồi đi làm, cả 2 đều bảo nhau phải làm thêm, cố gắng gửi t i ề n về cho mẹ để bà đỡ vất vả. 2 anh em tôi cũng xây được nhà 3 tầng khang trang cho mẹ ở. Ngày lên nhà mới, bà cảm động lắm cứ khoe với mọi người:

Ảnh minh họa: Nguồn Internet

“Trồng cây mãi cũng đến ngày hái quả các bác ạ. Mới ngày nào tụi nó còn nhỏ xíu giờ đã xây được nhà to rộng cho mẹ ở rồi”.

Để chủ động cho tuổi già của mẹ, 2 anh em tôi còn bàn nhau mỗi người góp 300 triệu lập 1 sổ tiết kiệm cho bà có tiền chi tiêu mỗi tháng và phòng biến cố sau này. Sau khi lo toan cho mẹ xong xuôi, anh em tôi mới nghĩ đến chuyện yêu đương và lập gia đình riêng.

Nếu như tôi lấy chồng xa tận Bắc Ninh và sống hẳn bên đó với nhà chồng thì anh trai tôi lấy vợ làng bên. Chị dâu là giáo viên dạy mầm non. Chị cũng là con gái độc nhất của một gia đình khá giả trong vùng. Do được nuông chiều từ bé nên tính cách chị cứ kh inh kh nh, ăn nói ch ỏn l ỏn chẳng được lòng ai.

Sau kết hôn, vợ chồng chị ở chung nhà với mẹ tôi. Do tính chất công việc, anh trai tôi thường xuyên phải đi theo những công trình vắng nhà. Tháng chắc anh ấy về được 1-2 lần là cùng.

Khi có con dâu, tôi thấy mẹ hồ hởi lắm. Nhất là lúc chị có tin vui và sinh hạ 1 bé trai kh áu kh ỉnh, bà lúc nào cũng chăm chút cho con dâu và cháu nội h ết lòng.

Khi chị dâu đi làm trở lại sau sinh, bà vừa ở nhà trông cháu vừa một tay lo liệu chu toàn mọi việc trong gia đình. Thấy bà đối đãi với con dâu như con đẻ, tôi cũng vui lây.

Ở xa nhà nên cứ khoảng 2-3 tháng chúng tôi mới về quê 1 lần. Mỗi lần về tôi cũng chỉ ăn được bữa cơm cùng mẹ và chị dâu là lại đi. Tuy nhiên từ sau khi có cháu, để ý tôi thường thấy mẹ hay lấy lý do bế cháu hoặc bận rộn việc này việc kia để ở lại trong bếp. Bà né tuyệt đối việc ngồi ăn chung cùng mọi người.

Thấy lạ nhiều lần tôi g ặng hỏi:

“Bà ra ngồi ăn cơm cùng bọn con cho vui nào”.

Mẹ tôi từ tốn bảo:

“Tụi con cứ ăn đi, không phải để ý đến mẹ. Chút nữa mẹ ăn sau, giờ mẹ phải cho thằng T ũn ăn đã không nó lại gào mồm lên”.

Có lúc chuẩn bị ăn cơm bà lại bảo:

“Các con cứ ngồi ăn trước đi nhé. Mẹ phải chạy sang bên bà Biên xem bà ấy bảo gì”.

Mới đây, sau mấy tháng dịch không về quê được nên tôi xin nghỉ phép 2 ngày để đưa con gái tranh thủ về thăm bà ngoại. Khi về đến nhà cũng đúng thời điểm gần 12h trưa.

Vào nhà, tôi thấy chị dâu và con trai đang ngồi ăn cơm. Mâm cơm đầy ú ụ thịt cá rau xanh đủ cả. Vừa hỏi mẹ đâu, tôi vừa chạy vào trong bếp tìm thì chết trân khi phát hiện ra bà đang âm thầm ngồi ăn ở góc bếp một mình. Trên bát chỉ có mấy miếng thịt với vài c ọng rau già.

Nhìn cảnh này, tôi choáng quá nên ra hất đổ mâm cơm chị dâu đang ăn quát lớn:

“Tại sao bà phải lủi thủi ngồi ăn trong bếp mà không ra ngoài bàn này”.

Ngay lập tức chị dâu tôi tỏ vẻ khó chịu ra mặt:

“Bà suốt ngày lam l ũ nên trên người hôi lắm. Chị sợ bà làm ảnh hưởng tới bữa ăn của cả nhà nên mới bảo bà ăn trong bếp”.

Nghe chị dâu nói vậy, tôi mới hiểu bao lâu nay chị ta chỉ gi ả v ờ hiếu thảo với mẹ trước mặt mọi người thôi.

“Chị là đồ con dâu bất hiếu, sao dám đối xử như vậy với mẹ tôi”.

Trước mắt tôi chưa nói gì với anh trai nhưng đã lắp camera giám sát việc này. Tôi đã thấy chị dâu cho mẹ ngồi vào bàn ăn cùng. Thật quá đáng không chịu nổi.

Ảnh minh họa: Nguồn Internethttps://www.webtretho.com/f/tam-su-cua-vo/giua-trua-ve-que-thay-me-ngoi-xo-bep-con-mam-com-chi-dau-u-u-toi-xong-vao-hat-do