Tôi cũng không làm khó chồng chuyện sinh con. Chỉ có một việc làm tôi phiền muộn, là chồng tôi ngày một b ận r ộ n, không còn thời gian cho tôi. Chồng tôi mỗi ngày đều đi sớm về khuya, qu an h ệ với phụ nữ b ên ng oài cũng l ập l ờ. Rất nhiều lần chúng tôi c ã i nh au về chuyện này.
Tôi và chồng lấy nhau hơn 2 năm. Năm đầu tiên, chúng tôi quyết định chưa có con vì muốn tận hưởng thời gian vợ chồng son. Đến năm thứ hai, tôi muốn có con thì chồng không chịu. Anh nói đợi một hai năm nữa, để anh có chút thành công trong công việc đã.
Tôi cũng không làm khó chồng chuyện sinh con. Chỉ có một việc làm tôi phiền muộn, là chồng tôi ngày một bận rộn, không còn thời gian cho tôi. Chồng tôi mỗi ngày đều đi sớm về khuya, q uan h ệ với phụ nữ bên ngoài cũng l ập l ờ. Rất nhiều lần chúng tôi ca i nh au về chuyện này.
Nhưng lần nào vợ chồng c ã i v ã, chồng tôi cũng trách móc tôi không hiểu chuyện, lúc nào cũng nghĩ chồng tệ bạc ra ngoài làm chuyện có lỗi với vợ. Anh chưa từng hiểu cảm giác ghen tuông, lo sợ bất an của tôi. Đến một tối, chúng tôi cãi nhau to vì tôi thấy một tin nhắn lạ trong máy của anh. Trong tin nhắn, người phụ nữ kia hỏi anh tối nay có rảnh không. Cơn ghen của tôi lại cuồn cuộn. Chồng tôi nói nếu không tin tưởng anh thì l y h ô n đi. Tôi trào nước mắt nhìn chồng bước ra khỏi nhà. Sau một hồi kh óc l ó c, tôi tìm đến nhà cô bạn thân tên Linh.
Linh là bạn đại học của tôi, cô ấy sống một mình 2 năm nay sau khi l y h ô n chồng. Khi tôi gõ cửa nhà, Linh ra đón tôi với vẻ mặt h o ảng h ốt. Có lẽ cô ấy đang ngủ, v ộ i v à ng ra đón tôi mà áo còn mặc ngược. Sau đó tôi và Linh uống với nhau vài ly rượu, tôi kể hết mọi chuyện cho Linh nghe. Cô ấy khuyên tôi đừng nghĩ nhiều nữa, ngủ một giấc rồi sáng mai sẽ ổn hơn.
Khi ng à ng à say, tôi đi thẳng vào phòng ngủ của Linh, dù cô ấy có ch ạy theo nói tôi sang ngủ phòng cho khách tôi cũng mặc kệ. Tôi nằm trên giường ngủ của Linh được một lúc thì mơ màng nghe tiếng r ê n r ỉ phát ra từ dưới g ầm gi ường. Tôi giật mình tỉnh cả rượu, nh ảy xuống giường bật đèn lên. Tôi kh om l ưng nhìn xuống dưới gầm giường, ch e t s ững thấy bộ dạng của chồng mình!
Chồng tôi c ở i tr ần, m ặc chiếc quần l ót nằm úp sát dưới đất. Vì nằm ở dưới đó quá lâu nên anh chị ch u ột r út, r ê n r ỉ vì đ a u. Tôi mường tượng ra được chuyện gì đang xảy ra. Hóa ra sau khi c ã i nh au với tôi, chồng tôi đến nhà Linh để âu y m. Tôi cười đ a u x ó t, chồng và bạn thân ng o ạ i t ì nh mà tôi chẳng hề hay biết.
Chồng tôi ch ui r a khỏi g ầm gi ường, xin tôi th a th ứ. Anh ấy nói không muốn l y h ô n vợ, ảnh hưởng sự nghiệp đang trên đà. Anh ấy còn nói qua lại với Linh chỉ là phút ch ố c ch ơi b ời, Linh cũng không có ý định lâu dài với anh ấy.
Tôi quá đ a u đ ớ n và t hất v ọng, đi thẳng ra khỏi nơi đó. Cảm giác bị hai người mình quý mến phản b ội t hật rất kh ổ sở . Giờ tôi phải làm sao đây?